Đọc và ngẫm
Trà ngon phải uống với người hiểu chuyện.
Lời thật chỉ nên nói với người biết lắng nghe.
Bởi hương vị của trà không nằm ở chén nước, mà ở tâm người đối ẩm.
Cũng như lời nói chân thành, giá trị của nó không nằm ở ngôn từ, mà ở tấm lòng của người biết lắng nghe.
Trà có ngon đến mấy mà uống cùng kẻ vội vàng, cũng chỉ như nước đun sôi.
Lời có hay đến đâu mà nói với người không thấu, cũng hóa vô nghĩa.
Người hiểu chuyện không cần nhiều lời, chỉ một ánh mắt là đủ hiểu nhau.
Giữa họ có một sự tĩnh lặng dịu dàng – nơi không cần tranh hơn thua, không cần gắng chứng minh.
Họ cùng thưởng trà, cùng lắng nghe tiếng thời gian trôi chậm, và cùng hiểu rằng điều quý giá nhất không phải là trà, mà là khoảnh khắc bình yên giữa hai tâm hồn đồng điệu.
Người biết lắng nghe cũng vậy.
Họ không vội phán xét, không chen lời, không áp đặt suy nghĩ của mình lên người khác.
Họ biết rằng đôi khi, điều người ta cần không phải là lời khuyên, mà chỉ là một sự thấu hiểu, một khoảng lặng an lành để được là chính mình.
Trà ngon gặp đúng tri kỷ, vị sẽ sâu hơn.
Lời thật gặp đúng người, lòng sẽ nhẹ hơn.
Giữa thế gian ồn ã, có được một người hiểu chuyện để cùng nhấp chén trà, một người biết lắng nghe để dám nói thật lòng ấy chính là một phúc lành hiếm có,
một sự giao cảm không cần khoa trương, nhưng đủ khiến lòng người ấm suốt cả mùa đông.
#danonglapnghiep #topmax #phattrienbanthan