“Mọi người thường chỉ thấy vẻ bề ngoài của bạn, nhưng ít người quan tâm bạn thực sự là ai.”
Nhiều người vẫn thường cho rằng, bản thân họ là một điều gì đó quan trọng đối với mọi người xung quanh. "Cái tôi" của một người càng cao, thì họ càng nghĩ rằng ý kiến của họ là quan trọng, và họ dễ tức giận nếu như ai đó phản bác lại ý kiến. Nhưng câu nói trên sẽ cho họ biết rằng, thật ra chẳng ai quan tâm nhiều đến mức như họ nghĩ.
Có một người thực sự muốn người ngoài sẽ không quan tâm đến mình, đó chính là Bố Già Vito Corleone - ông trùm mafia, nhưng thường xuyên thể hiện một hình ảnh bề ngoài là một người đàn ông lương thiện, quan tâm đến gia đình và xã hội. Mọi người thấy ông như một người cha giàu tình yêu thương và đáng kính. Tuy nhiên, ít người biết rằng ông cũng là một ông trùm tàn bạo, sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn để bảo vệ gia đình và thế lực của mình.
Trong cuộc sống, chúng ta cần suy nghĩ về cách chúng ta thực sự là ai. Ngày còn bé, bạn lo sợ rằng mọi người sẽ nghĩ xấu về bạn, khi lớn hơn một chút, bạn chẳng còn quan tâm điều đó nữa, nhưng khi đủ trưởng thành, bạn phát hiện là thật ra chẳng ai nghĩ gì về mình. Nói cách khác, khi bạn nhận ra mình chỉ là một con người nhỏ bé trong xã hội, đó là lúc bạn đã trưởng thành…
Ý thêm:
… và khi bạn trưởng thành, bạn sẽ bớt khuyên nhủ người khác hơn.
“Lời khuyên đôi khi là vô giá, đôi lúc lại chẳng có giá trị… như tế bào ung thư cần hóa trị”
Thật buồn khi vẫn còn nhiều anh em thích dành “lời khuyên” cho nhau (nhất là đến từ “những người lớn tuổi hơn” trong bữa nhậu). Thứ nhất là chẳng ai cần tư vấn (hỏi thì hẵng nói, ba hoa để làm gì đâu). Thứ hai là “lời khuyên” của anh em đôi khi để giải tỏa cảm xúc nhiều hơn là muốn tốt cho người lắng nghe lời khuyên. Nếu muốn tốt cho người khác thực sự thì hãy làm những hành động thiết thực hơn!